Đôi tình nhân im lăng, họ không nói với nhau một lời. lăng yên … Yên lặng để nghe tiếng lòng thổn thức , để nghe từng mạch máu nóng chảy dài khắp châu thân … yên lặng .. lặng yên..mò mẩm ..thời gian dần trôi. Một vài ánh chớp chói loà cả không gian , mây đen kéo về , gió thổi mạnh đưa mây về che khuất cả vầng trăng , Mưa lất phất rơi .

Hùng nắm tay Oanh hối hả tìm chổ trú mưa , nhưng tìm đâu chổ trú mưa trong lúc nầy . Hùng bẻ vội tàu lá chuối bên đường để che mưa . Trong khoảnh khắc Hùng chơt nhớ ra có chổ trú mưa an toàn trên khoảng đường nầy , Hùng dìu Oanh đi về cuối làng nơi đó có ao cá vồ của ông Tám. Giữa ao cá ông Tám cất lên cái cầu tiêu có mái che mưa nắng , trước là nuôi cá vồ, sau là để dân trong xóm có chỗ giải bầu tâm sự. Ông Tám cất cái cầu bằng tre lợp lá , cách bờ khoảng hai thước , một đoạn tre dài có tay vịn bắt ngang từ bờ đến cầu . Khi đến ao cá vồ Hùng nắm tay Oanh dìu nàng từng bức khi lên đến trong cầu thì mưa bắt đầu rơi nặng hạt . Trong cầu cũng tương đối sạch có lẽ vì ông Tám dọn dep mỗi ngày, nhưng cũng phản phất mùi khai khai.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận