Một tuần biết bao bận rộn, lo toan qua nhanh thoăn thoắt. Hà Anh cũng thấy lạ khi Hùng không liên lạc gì với cô, lần gặp gần đây nhất Tuấn có vẻ ít nói hẳn, bữa tối hôm ấy Hùng như 1 người hoàn toàn khác.

Chưa nghĩ ngợi được gì nhiều thì Hà Anh nghe tiếng ku Minh ỏng ẹo gọi mẹ nhờ trả bài…

Ngày cưới của Hân cũng gần kề, Hà Anh diện cho mình một chiếc đầm dạ hội màu đỏ khoét cổ thật đẹp. Đầm dài qua đầu gối nhưng lại ôm sát người nên dễ dàng làm nổi bật vòng eo gợi cảm và cặp đùi trường túc của mình… Tối nay, Hà Anh đã sắp xếp cho ku Minh ngủ ở nhà ông bà vì thể nào tiệc tùng cũng kéo dài, sớm lắm thì cũng 9h mới xong mà bỏ con ở nhà 1 mình cô không yên tâm. Cả buổi chiều đến giờ sau khi đón thằng nhóc từ trường về xong, Hà Anh phải tất bật chuẩn bị cơm nước cho con nó ăn rồi còn phải lo tắm rửa, sửa soạn cho bữa tiệc cưới nữa chứ. Vậy mà ku Minh cứ réo rắt hỏi chuyện mẹ nó suốt, nào là mẹ đi ăn cưới diện đẹp thế, mẹ đi 1 mình có sao không ? Làm cô vừa mệt thêm nhưng cũng vừa buồn cười, mới nhiêu đó tuổi đã biết lo xa cho mẹ nó rồi..

– Gớm! Làm mẹ trả lời mỏi hết cả mồm! – Hà Anh nói yêu với con trước khi đi tắm.

– Mẹ ơi! Tối nay thầy Hùng có đến dạy không hả mẹ? – Ku Minh hồn nhiên hỏi

Hà Anh giật mình vì câu hỏi của thằng bé, cô quên mất là cu cậu đã 7 tuổi rồi, cái tuổi để ý, tò mò và nghịch ngợm.

– Không con ạh! Tối nay mẹ đi ăn tiệc cưới người bạn, không học được. Mà con này, gặp ông bà thì chớ có kể chuyện mẹ học thêm nghe chưa ? Mẹ lớn rồi mà học muộn thế này xấu hổ lắm. Con không được kể cho ai nghe đâu đấy.

– Dạ vâng ạh.

– Thôi, con ngồi chơi đợi mẹ chuẩn bị nhé.

Đóng cửa phòng tắm, Hà Anh thở phào tự dặn mình từ nay về sau phải cẩn thận mới được. Chỉ tưởng tượng chuyện ku Minh kể chuyện này cho người khác nghe thôi cũng đã làm cô thót tim. Tắm rửa sạch sẽ xong, Hà Anh diện ngay chiếc đầm dạ hội mà cô vừa mua hôm trước. Chiếc đầm đỏ ánh lên vẻ đẹp quý phái, tôn lên những đường cong tuyệt mỹ của người đàn bà đang tuổi xuân hừng hực.

Hà Anh đứng trước gương ngắm nhìn rất lâu, bất giác cô cảm thấy 1 thứ gì đó rạo rực trong người, thèm khát, ham muốn thúc giục. Giá mà có 1 gã trai nào ở cạnh cô lúc này, chắc cô sẽ “ăn tươi nuốt sống” hắn mất. Trong bộ đầm đỏ rực, Hà Anh đưa tay vuốt nhẹ xuống cổ áo khoét sâu để lộ khe ngực hấp dẫn của mình…

– Giá mà… – Hà Anh bỏ lửng câu nói… nhìn thẳng vào mắt mình trong gương. Mình là người đàn bà hư hỏng, có chồng con đàng hoàng rồi cơ mà…

Hà Anh thở dài quay bước ra khỏi phòng, cô định bụng hôm nay sẽ gọi taxi để đi ăn cưới cho tiện, cô không muốn chiếc nón bảo hiểm làm hỏng tóc của mình. Vả lại cô còn phải đưa ku Minh qua nhà ông bà nữa…

… Chỉ 1 tiếng sau Hà Anh đã có mặt trước cửa 1 khách sạn sang trọng bậc nhất Hà Thành, nơi tổ chức tiệc cưới của cái Hân bạn cô. Hà Anh bước vào bên trong với dáng vẻ kiêu sa, nhiều ánh mắt lướt nhìn trên thân thể mỹ miều của cô, thèm khát được sở hữu, Hà Anh có thể thấy rõ điều đó thậm chí cả trên cái nhìn của gã tiếp tân hướng dẫn cô lên thang máy lầu 5.

Vào cùng 1 lượt với cô có 1 nhóm đàn ông, có lẽ là bạn bè với nhau, khi thang máy đóng cửa lại Hà Anh có thể cảm giác được hơi thở của từng người một, thậm chí qua sự phản chiếu mờ mờ của thang máy rõ ràng họ đang nhìn chăm chăm vào thân thể cô. Vừa đến tầng 5, Hà Anh cố gắng giữ bình tĩnh bước ra nhưng dường như chỉ đợi có bấy nhiêu đó thôi, khi cánh cửa còn chưa khép hết giọng những gã đó vọng ra lọt vào tai cô

– Vợ thằng nào mà ngon. Không phệt được cũng uổng nhỉ ?

Hà Anh tuy hơi sợ sệt nhưng bù lại cũng cảm thấy thích thú lắm. Kia rồi, Hân đang đứng cùng chồng đón quan khách trước cửa

– Hà Anh! Ôi! Anh ơi, Hà Anh đấy! – Cái Hân hồ hởi nói với chồng mình, một người cũng khá điển trai, nghe đâu anh này không giàu có gì nhưng lại may mắn làm việc chung với bố Hân, thấy anh này tài giỏi mà cất nhắc lên làm trưởng phòng, lại còn gã con gái cho nữa.

– Chào em! – Vương nói với Hà Anh bằng 1 giọng trầm ấm.

– Hà Anh chụp hình với bọn tớ nhé. Lâu rồi mới gặp lại cậu đấy, hôm nay đẹp phết. Chồng cậu đâu rồi ? Không đi theo hộ tống lỡ bị anh nào hốt mất thì sao? – Cái Hân tinh nghịch trêu.

– Chồng tớ đi công tác chưa về, ôi thôi, hắn đi liên miên. Tớ mặc kệ! Để xem có chàng nào đủ sức vớt được tớ không cái đã, hoa có chủ rồi nhé.

– Hà Anh vừa cười vừa nói.

Chụp ảnh, ký tên, gửi quà và tiền xong, Hà Anh được 1 cô bé xinh xắn hướng dẫn vào bàn. Ngồi chung bàn với Hà Anh là 1 vài người lạ hoắc, chắc là bạn bè của Hân trong công ty

– Hà Anh nghĩ. Trong số đó có 2 cặp vợ chồng, trông họ có vẻ chẳng để ý gì đến cô cả, nhưng điều đó không kéo dài được lâu khi một người trong số họ bắt đầu nhìn Hà Anh.

– Hà Anh phải không?

Hà Anh nhận ra ngay

– Anh Tuấn! Ôi, em không nhận ra. Chị Thư nữa – Hà Anh nhìn sang người phụ nữ bên cạnh.

– Vợ chồng anh cũng được mời. Anh làm chung công ty với Hân mà – Tuấn cười nói

– Anh Phong khỏe không em? – Tuấn tiếp lời luôn

Tuấn là bạn chung cơ quan hồi trước của Phong, chồng cô. Từ hồi Phong đi công tác, Hà Anh hầu như không gặp Tuấn, chẳng là anh Phong cũng hay mời Tuấn đến chơi nhà cơ mà. Tuấn đẹp trai, lại giỏi nấu ăn nên nhiều cô theo lắm nhưng tất cả đều tiu nghỉu khi biết anh đã có vợ. Lúc chồng chưa đi công tác, Hà Anh cũng chẳng nghĩ ngợi tơ tưởng gì. Cái sự tình cờ hôm nay gặp Tuấn làm Hà Anh cảm thấy xốn xang, cô vừa nói chuyện vừa lén nhìn Tuấn, bờ vai Tuấn rộng với bắp tay săn chắc là điểm mà Hà Anh thích nhất, cô thèm được một lần tựa vào bám víu bờ vai ấy.

Tiếng nhạc rộ lên, đèn được tắt bớt, tiếp theo sau là buổi lễ ra mắt khách khứa 1 cách long trọng cùng những lời chúc của nhà hàng khách sạn, cha mẹ, bà con 2 họ,…v…v… dường như không làm Hà Anh bận tâm mấy. Cô vẫn không rời mắt được Tuấn, tuy lúc này 2 vợ chồng Tuấn vẫn đang ngắm nhìn đôi uyên ương trên sân khấu, thỉnh thoảng Tuấn lại ghé sát bên tai Thư nói điều gì đó khiến cô vợ cười khúc khích bất giác làm Hà Anh phải ghen tị, cô thèm biết bao cái sự ân cần, dịu dàng ấy của 1 người đàn ông vắng bóng đã lâu ngày. Đèn lại bật sáng cùng tiếng vỗ tay ầm trời như kéo Hà Anh khỏi cơn mê, bữa tiệc đã bắt đầu..

Nhìn cái cách Tuấn gắp đồ ăn cho vợ, chuyền cho người trong bàn các đĩa tương, gia vị làm Hà Anh cứ xuýt xoa trong lòng mãi… Cô im lặng lén dõi theo từng cử chỉ của người đàn ông kia, bia cứ tự động được châm đầy vào ly lúc nào cũng không biết. Hà Anh có cảm giác Tuấn cũng biết cô đang dõi theo hắn, nhưng tất cả chỉ là cảm giác bởi vì những cử chỉ, lời nói của Tuấn đến lúc này vẫn cứ xoay quanh đồ ăn và cô dâu chú rể.

Xong món thứ 2, Hà Anh không thể chịu nổi nữa, cô đứng dậy hỏi người phục vụ nữ gần đó chỗ của nhà vệ sinh, định bụng sẽ tìm cách gì đó để giảm bớt sự ham muốn lại – rửa mặt chẳng hạn ? Tuy nhiên khi quay lưng đi, Hà Anh đâu biết rằng Tuấn cũng đang dõi theo cô, hắn liếc nhìn Hà Anh thật khéo nhận ra thời cơ đã đến.

– Em ơi ! Hình như anh lại bị đau bụng, chắc lại do anh uống hơi nhiều bia lạnh hay sao ấy. Em cứ ngồi ăn, đừng đợi anh nhé.

– Tuấn nói với vợ, và bằng 1 màn diễn xuất quá đạt, vợ Tuấn tin ngay.

– Có sao không anh? Em đã dặn anh phải mang hờ theo thuốc mà không nghe. Anh đi đi rồi nếu thấy không khỏe thì mình về trước. – Thư lo lắng ra mặt nói với chồng

Vừa ra khỏi cửa phòng tiệc, Tuấn rẽ trái vào nhà vệ sinh, lúc này cũng mới bắt đầu tiệc nên khu vệ sinh khá vắng vẻ ngoài tiếng nước chảy phát ra từ nhà vệ sinh nữ mà chắc chắn là do Hà Anh gây ra thì tuyệt nhiên không có dấu hiệu nào của thực khách khác cả ngoại trừ 1 số nhân viên phục vụ tất bật đi qua đi lại. Tuấn lẻn vào nhà vệ sinh nữ, nhanh tay đóng cửa lại, khóa chốt thì cũng là lúc Hà Anh vừa quay người lại, nước trong bồn rửa gần đó vẫn còn đang chảy ào ào. Mùi thơm thoang thoảng dịu nhẹ của nhà vệ sinh sang trọng đẳng cấp 5 sao cùng với mùi nước hoa của Hà Anh làm Tuấn cảm thấy thật dễ chịu. Hà Anh vẫn đứng đó như trời trồng, nhìn Tuấn, cái nhìn thấu tâm can. Rồi như chỉ chờ đợi mỗi giây phút này, Tuấn lao tới bên Hà Anh ôm hôn thắm thiết khiến cô chỉ vừa kịp ú ớ

…Sao anh…?

Hà Anh cũng ôm lấy Tuấn mà ghì hôn thật sâu. Điều mà cô mong ước nhất đã thành hiện thực. Hà Anh ngửa ra sau đón nhận từng nụ hôn nồng cháy của người đàn ông không phải chồng mình, hơi men có lẽ cũng đã làm cô mụ mị mất rồi. Ôi! Sao cái cảm giác này dễ chịu, thoải mái đến thế. Hà Anh chỉ muốn Tuấn tiếp tục đưa cô đi xa, xa thêm tí nữa đến tận cùng cảm giác xác thịt mà thôi. Bầu ngực của cô bắt đầu cảm giác được đôi bàn tay Tuấn qua lớp vải, đôi bàn tay ấy đang dày vò từng hồi từng hồi mà nắn bóp. Bất chợt 1 bàn tay luồn thẳng vào trong lớp vải

– Hà Anh không mặc áo ngực vì chiếc đầm dạ hội của cô đã có miếng lót đỡ ngực. Ở bên dưới có cái gì đó đang cứng dần, cạ sát vào bên đùi Hà Anh thật phấn khích. Hà Anh không làm chủ được mình nữa, cô đưa tay xuống vuốt ve cái vật đang cộm lên ấy. Tuấn ngăn Hà Anh lại nhẹ nhàng cũng như lúc vừa mới bắt đầu hôn cô vậy. Hắn nắm tay, kéo Hà Anh ra khỏi nhà vệ sinh, tất nhiên cũng không quên nhìn trước ngó sau. Cả 2 dắt nhau xuống cầu thang bộ thoát hiểm, ở đây khá vắng vẻ tách biệt với sự náo nhiệt ở các phòng tiệc, tuy vẫn còn nghe được tiếng thực khách, tiếng cụng ly vang vọng đâu đó, nghe rõ nhất có lẽ là tiếng máy lạnh, máy thông gió rè rè khắp cầu thang.

Tuấn vịn 1 tay vào lang can, 1 tay mở phéc mơ tuya lôi cái dương cụ đang bị gò bò kia ra khỏi chốn tù tội với sự giúp sức của Hà Anh, lúc này đang ngồi xuống trong tư thế quỳ 1 chân rất đẹp. Hà Anh không còn biết gì nữa, cô liên tục liếm láp khắp cái vật đen xì to khỏe ấy từ đầu khấc vào đến tận gốc, như chưa thỏa mãn, Hà Anh lột luôn những cái quần của người tình xuống đánh phạch 1 cái rồi bú liếm luôn cả buồi thật ngon lành. Tiếng nhốp nhép của nước bọt vang vọng kèm với tiếng thở gấp của Tuấn trở thành âm thanh chủ đạo của cuộc truy hoan

– Ưhm.. ưm… ưh… ư… – Hà Anh vừa mút mát vừa rên.

vẻ mặt dâm đãng của cô hiện rõ nét nhất chính là lúc này. Từng ánh mắt nhìn yêu Tuấn, từng cú vuốt tay nhè nhẹ, bóp lấy bìu rồi thả ra rồi lặp lại nhịp nhàng…

– Ơh.. ơh! Oh!! Ngừng lại đi… đi… em! Anh ra mất! – Tuấn nhăn mặt van lơi

Hà Anh cười dâm thầm nghĩ : “Làm sao mà chịu nổi hả cưng ?” Tuấn vội vàng kéo quần lên, nắm tay Hà Anh dẫn đến 1 hành lang trống, nhìn xung quanh Hà Anh đoán đây là 1 phòng rượu nhỏ, nhưng lại chẳng có ai ở đây cả. Tuấn 1 lần nữa đóng cửa khóa trái lại rồi ôm chầm lấy Hà Anh mà hôn hít, hắn cởi phang chiếc áo vest ra quay Hà Anh lại và bắt đầu hôn từ phía sau, vừa hôn vừa đẩy cô rạp người lên quày rượu trong khi hạ bộ cạ cạ vào mông người đẹp, tay không ngừng nắn bóp cặp nhũ hoa lồ lộ kia.

Chưa thỏa mãn, Tuấn lại quay Hà Anh lại, lột 2 vành áo xuống để giải thoát đôi vú tuyệt đẹp ấy, rồi như đứa bé khát sữa, hắn đưa mồm vào bú chùn chụt, vú bên đây nút, bên kia thì bóp và đổi lại làm Hà Anh sướng như điên. Hà Anh rên lên từng tiếng gấp gáp khêu gợi, trong cơn thèm khát, cô nắm lấy tay Tuấn đưa xuống háng mình điều khiển, biết ý, Tuấn lột luôn quần lót của Hà Anh, đưa ngón trỏ vào vuốt 2 mép thịt mềm mềm ướt ướt kia.

Mới vuốt chút xíu thôi mà âm đạo người đẹp đã ra nước nhiều lắm khiến cho đám lông xung quanh dính hết cả lại thành 1 đám nhớp nháp. Một mùi đặc trưng bốc lên, nồng nàn làm Tuấn bị kích thích tột độ, hắn sụp xuống chỗ đám lông đen tuyền, nhơn nhớt ấy mà “vét máng” mê say khiến Hà Anh giờ đây quằn quại, tay bấu chặt lấy đầu Tuấn mà đẩy không ra đẩy, ấn cũng không ra ấn.

Cuối cùng, cô buông xuôi đầu hàng, để mặc Tuấn muốn làm gì thì làm, cô đang sướng lắm rồi, 2 chân Hà Anh còn nguyên đôi giày cao gót trông thật duyên dáng dang rộng ra thêm như mời gọi cái lưỡi thô ráp của người tình đi sâu hơn nữa.

– Anh vào em nhé… – Tuấn thì thầm với Hà Anh

Hà Anh khẽ gật đầu. Chỉ chờ có thể, Tuấn xoay người Hà Anh, vén chiếc đầm lên rồi canh ngay 2 mép thịt mà nhét dương vật vào ngay giữa cạ lên cạ xuống thêm vài lần nữa rồi nhắm thẳng âm đạo Hà Anh mà thúc vào thật mạnh

– Aaahh…. ơơhhh!! Thích quaaá….! – Hà Anh rên lớn

Từ phía sau, Tuấn bắt đầu dập đều đều, thong dong như cưỡi ngựa, 2 tay đưa ra trước bóp lấy bầu vú (bạn đang đọc Truyện sex tại Vgat.Net) tuyệt trần, miệng đưa lưỡi liếm khắp vùng cổ Hà Anh. Cảm giác như được sống lại vậy, từng cú thúc của Tuấn và tất cả sướng khoái của nó cứ như điện giật lan tỏa khắp cơ thể cô, cái sướng nó lên tận đỉnh đầu, đưa Hà Anh đi xa lắm. 2 Tay Hà Anh chỉ biết quơ quào, bám víu vào cạnh quầy bar, miệng không ngừng rên lớn theo mỗi cú dập của cái vật xù xì kia.

Về phần Tuấn, không cảm giác nào sướng bằng việc cắm cái của nợ cứng ngắc vào âm đạo của 1 người đàn bà lạ. Bao năm qua, chăn gối bên vợ không thể tránh được lối mòn cũ kỹ nhàm chán nên việc làm tình với Hà Anh là điều Tuấn đang tìm kiếm bấy lâu nay.

– Bành bạch bành bạch bành bạch bành bạch!!! – Tuấn phi nước đại, cắm dương vật của mình thật sâu vào cái lỗ ướt át của tình nhân nhất có thể. Sướng quá! – Hắn gào lên rồi dừng hẳn.

Hà Anh vẫn thở hồng hộc, toàn thân co giật nhưng chưa kịp định thần thì Tuấn xốc Hà Anh nằm lên quầy bar, banh rộng 2 chân nàng rồi dập 1 phát lút cán

– Aaahhh!!! – Hà Anh gào lên.

Lần này Tuấn tung tuyệt chiêu giã chầy vào háng cô, cú nào thấm cú đó, mạnh mẽ, mãnh liệt khiến cả quầy rung lên bần bật. Hà Anh mắt dại hẳn đi, hết lấy tay dày vò ngực mình đến vò tóc, người uốn éo phát cuồng

– Ôh.. ơ… ơhh… Anh…. Anh… a… ooơi! – Hà Anh rên những tiếng vô nghĩa.

Không chịu nổi nữa, Hà Anh lên cơn co giật lần thứ 2 báo hiệu sắp sửa lên đỉnh. Tuấn cũng tăng tốc độ dập vào háng Hà Anh kêu ten tét. Và rồi mọi thứ vụt tắt, từng dòng suối ấm nóng chảy từng đợt, từng đợt vào cửa âm đạo Hà Anh, nhiều đến nỗi bị trào ngược trở ra lại, bám đầy lên đám lông mềm, nhễu nhão xuống mặt quầy và cà sàn nhà… Đôi tình nhân ôm nhau 1 lúc thật lâu….

Tất cả chỉ diễn ra vỏn vẹn trong 15’ thôi mà cứ ngỡ như cả tiếng đồng hồ vậy. Hà Anh bước ra khỏi căn phòng hành lạc khi nãy, kiểm tra lại váy áo lần cuối trước khi lên lầu gia nhập đám tiệc tưng bừng trên kia cùng với Tuấn. Để không bị nghi ngờ, Hà Anh vào sảnh tiệc trước, ngồi nhập tiệc 1 lúc rồi mới đến lượt Tuấn bước vào, mặt mày mệt mỏi. Chả biết giả hay thật nhưng xem chừng cô vợ lo lắng ra phết, cứ hỏi han miết.

Hà Anh nghĩ thầm:

“Không mệt cũng lạ, làm mình tơi bời thế kia cơ mà”.

Bữa tiệc tưng bừng, không khí náo nhiệt cứ diễn ra nối tiếp bằng những tràng pháo tay, những tiếng hò reo cụng ly tới tấp. Hà Anh và Tuấn ý tứ đưa mắt nhau những lúc mọi người không chú ý. Hàm ý gì thì cả 2 biết thừa nhưng sự việc không mong đợi đang chờ Hà Anh khi cô về đến nhà…

Tiệc tàn vào lúc 9h hơn, chỉ chừng 1 tiếng đồng hồ sau Hà Anh tìm thấy mình đang ở nhà, đầu óc vẫn đang lởn vởn ở trong căn phòng nọ, cùng tiếng rên, tiếng thở dồn dập đến rung người. Bỗng chuông điện thoại đỗ lên tiếng nhạc êm dịu, Hà Anh chồm người nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại –Unknown–

– Chắc là anh Phong gọi – Hà Anh nghĩ!

– Alô ! Hà Anh nghe!

– Em hả? Ngủ chưa em – Giọng Phong đầu dây bên kia nhẹ nhàng hỏi.

– Em đang chuẩn bị đi ngủ. Công việc tốt chứ anh?

– Ừh, vẫn vậy, Minh khỏe không em? Con nó ngủ chưa? Anh nhớ 2 mẹ con lắm…

– Con ngủ rồi anh àh. Mẹ con em cũng nhớ anh nữa – Hà Anh trả lơi nhưng hơi nghẹn lại, cảm giác thật lạ..

– Vậy àh ? Hai mẹ con hết được dịp nhớ anh rồi, tối mai anh về đến Nội Bài. Anh được về nhà nghỉ nửa tháng đấy – Giọng Phong không giấu được hân hoan khiến cho Hà Anh cũng phải bất ngờ

– Thật hả anh ? Ôi! Anh làm em bất ngờ quá.

Cuộc nói chuyện của 2 vợ chồng kéo dài rất lâu và kết thúc bằng những cái hôn gió ngọt ngào khiến Hà Anh phải giấu chồng tiếng nấc nghẹn. Dù gì đi nữa trong cô, hình bóng Phong vẫn là người duy nhất mà cô yêu, dù có thể xúc cảm xác thịt khiến dục vọng dẫn đi sai hướng nhưng trong tim Hà Anh vẫn chỉ có mỗi Phong chồng cô mà thôi. Vừa nằm xuống nghĩ ngợi thì di động Hà Anh run lên mấy hồi.

– Anh nhớ em! – Tin nhắn của Tuấn

– Nhớ em làm gì, anh nhắn thế này không sợ chị Thu phát hiện àh?

Chuyện chúng ta dừng lại hôm nay thôi. Em còn yêu chồng em lắm. – Nhắn thế xong, Hà Anh cẩn thận xóa hộp thư inbox và outbox rồi tắt máy…

… Ku Minh biết bố mình sắp về nên vui lắm, thằng nhóc cứ tíu tít với mẹ mãi làm Hà Anh cũng vui lây. Phong sẽ về không muộn hơn 7h tối hôm nay, Hà Anh sau khi đi làm về đã tranh thủ ghé siêu thị gần nhà mua 1 số đồ ăn để nấu đãi chồng. Về đến nhà cô lăn xả ngay vào bếp băm băm, cắt cắt chuẩn bị bữa tối thịnh soạn mừng chồng về..

Nấu nướng giúp thời gian qua thật nhanh, thoát 1 cái mà đã gần 7h, bữa tối đã đâu vào đấy cả, chỉ cần đợi anh Phong về nữa thôi. Hà Anh còn phải lên xem chuẩn bị đồ đạc cho thằng bé để đón ba nó nữa chứ, nghĩ vậy, cô cất bước lên lầu.. vừa đi lên vài bước thì tiếng chuông cửa reo lên..

– Minh ơi ! Bố về đấy! – Hà Anh gọi lớn đứa con vừa vui mừng đi nhanh ra mở cổng

Kia rồi, người Phong dỏng cao, đeo cặp kính cận với đôi mắt nhân từ, tay xách chiếc vali kéo đang đứng ngoài cổng. Hà Anh không nén nổi vui mừng, vừa mở cửa cho chồng vừa rơm rớm lệ, mắt đỏ ngầu. Phong nhìn vợ cũng không nén nỗi lòng mình nên sà vào ôm Hà Anh âu yếm, ku Minh cũng lạch bạch chạy ra ôm luôn bố mẹ dù cậu bé chỉ đứng tới thắt lưng của bố. Buổi tối trải qua đầy ắp tiếng cười trong căn nhà của vợ chồng Hà Anh.

Trong lúc Hà Anh đang dọn dẹp, rửa bát đĩa ở sau bếp thì tiếng ku Minh và Phong chơi đùa với nhau làm cô cảm thấy hạnh phúc lắm, bao muộn phiền, lo lắng cứ như tan biến đi đâu hết cả, cuộc sống mà cô luôn hằng mong ước… Tiếng lục đục và tiếng cười nói 2 bố con vọng trên lầu ngưng hẳn, trời cũng đã khuya bỗng 1 cảm giác dễ chịu, thân quen đến lạ đến từ sau lưng Hà Anh, một vòng tay mạnh khỏe ôm chặt lấy thân hình mỹ miều mà âu yếm, làm cô phì cười

– Anh này! Con ngủ rồi hả anh? – Hà Anh dịu dàng cười nói

– Ừh, con nó ngủ rồi. Mình cũng ngủ luôn đi – Phong ấm áp trả lời

– Để e rửa xong đống bát đĩa này đã, làm gì mà vội thế?

– Kệ nó đi em! Mai anh rửa cho, giờ mình ngủ đi, anh thèm lắm rồi

Hà Anh lườm yêu Phong 1 cái rồi cả 2 ôm hôn nhau âu yếm… Tiếng nhạc vang lên êm dịu khi 2 vợ chồng dìu nhau lên phòng ngủ, vẫn những bản nhạc nhẹ nhàng, lãng mạn đó hồi trước khi họ ái ân nhau. Bản nhạc đầu kết thúc cũng là lúc quần áo Hà Anh đã được trút hết và nối tiếp bằng bản nhạc thứ 2 khi Phong úp mặt vào đôi ngực của vợ mình mà hôn hít khiến Hà Anh phải há hốc mồm thích thú… đêm còn dài được pha lẫn âm thanh của xác thịt, của nhớ nhung, dục vọng, tiếng rên khoái lạc đê mê kéo dài trong đêm tối.

Sự xuất hiện của Tuấn làm Hà Anh bối rối, cô sẽ xử trí như thế nào khi mà giờ đây chồng đang có mặt ở nhà.

Vắng chồng – Mối tình tội lỗi

Buổi sáng Chủ Nhật hôm sau thật dễ chịu đối với Hà Anh, cô dậy từ rất sớm, khẽ khàng xuống nhà dọn dẹp, thanh toán đống bát dĩa xót lại từ tối hôm qua và chuẩn bị bữa sáng cho chồng con. Đã lâu rồi cô mới cảm thấy dễ chịu và bình yên như lúc này, đúng là nhà mà không có người chồng, người cha cũng giống như nhà không có cột, một thời gian dài trong sự trống vắng khiến Hà Anh cảm thấy trân trọng những giây phút có Phong – chồng cô bên cạnh biết bao.

Mới cách đây chưa đầy 1 tuần thôi, Hà Anh còn điên cuồng theo đuổi cảm giác của xác thịt đơn giản chỉ vì cô thèm muốn 1 người đàn ông bên cạnh mình để che chở, chia sẻ những gánh nặng và tẻ nhạt của cuộc sống gia đình mà chồng cô phải có bổn phận trong đó. Tất nhiên Hà Anh không thể trách chồng mình được vì biết anh Phong phải cực nhọc làm việc như thế không ngoài mục đích gì khác là để chăm lo cho gia đình, cho cô và bé Minh trong 1 xã hội mà đồng tiền quyết định hầu như tất cả.

Sắp đến ngưỡng tuổi 30, Hà Anh học được 1 điều rằng: Một người đàn ông phải làm nhiều tiền hơn vợ mình, nếu không đó sẽ là công thức của 1 thảm họa, dù biết là tiền bạc có thể không quyết định được tất cả nhưng có biết bao gia đình đã tan vỡ chỉ vì người đàn ông trụ cột đã đầu hàng, xuôi tay làm ngơ, để mặc vợ mình đối đầu với bao sóng gió ? Họ không đáng trách vì đã té ngã, nhưng họ đáng trách ở chỗ đã không chịu tự đứng dậy để tiếp tục che chắn cho gia đình, cho người vợ mà mình đã thề sẽ sống chung, sẽ chia sẻ và 1 mực hết lòng thương yêu dù cho tóc đã ngã màu…

Hà Anh cảm thấy thật hạnh phúc vì chồng mình không nằm trong số những người đàn ông như thế, nhưng cô cũng không khỏi không tự trách mình vì đã lăng loàn, không kiểm soát được dục vọng xác thịt. Cô cảm thấy mình như 1 kẻ phản bội xấu xa khi banh chân, lăn lộn với kẻ khác ngay trên giường của vợ chồng như thế, đã đáp lại tình yêu và sự tin tưởng của chồng mình như thế… Hà Anh tự hứa với lòng mình sẽ sửa đổi, sẽ đáp lại niềm tin yêu của Phong dành cho cô, nhất định là vậy…

Tối hôm nay, Phong mời 1 số bạn bè thân thiết của mình đến nhà chơi, đãi tiệc mừng chuyến công tác thành công. Hà Anh cùng Phong chuẩn bị từ trưa, bữa tiệc dự định sẽ bắt đầu lúc 8h tối và chỉ mời 1 số người bạn thân chí cốt của Phong như Tuấn, Nguyên, Nam, Tùng và Huỳnh, tất cả đều có điểm chung là cùng làm trong công ty với Phong hồi trước tuy bây giờ thì Tuấn và Huỳnh đã ra làm cho nơi khác, Tùng thì mở công ty riêng, chỉ còn mỗi Nguyên và Nam là còn làm với Phong mà thôi nhưng cả thảy đều hay đi chơi chung, nhậu nhẹt mỗi khi có dịp.

– Kính kong! – Tiếng chuông cửa vang lên

Hà Anh vẫn đang loay hoay trong bếp nên Phong chạy ra mở cửa, ku Minh cũng diện đồ đẹp phụ mẹ chuẩn bị chén, đũa, ly tách trông cưng lắm. Phòng khách của nhà đã được dọn lại, bộ sofa dọn sát vào thành tường để kê thêm cái bàn ăn và mấy cái ghế cho khách ngồi, ở bên dưới là vài két bia Ken để cả nhóm bạn lai rai cho vui. Nghe tiếng Phong rôm rả từ ngoài cửa, Hà Anh biết là bạn của chồng mình đến rồi – Là ai thế nhỉ? – Hà Anh tự hỏi… Cô bưng nồi súp măng cua ra bàn ăn thì gặp ngay Tuấn đang ngồi chễm chệ cạnh Phong

– Chào Hà Anh! – Giọng Tuấn rành rọt

Bắt gặp ánh mắt Tuấn, Hà Anh sững người trong chừng nửa giây rồi cũng vui vẻ đáp lại

– Chào anh!

Hà Anh cảm thấy hơi ngượng mặc dù cô cũng chả hiểu tại sao mình lại cảm thấy kỳ lạ như thế này, rõ ràng cô biết thế nào Phong cũng mời Tuấn đến dự tiệc, vậy mà cô quên béng đi mất.. Ôi ! … Hà Anh hít 1 hơi định thần ở trong bếp rồi lại tiếp tục công việc bếp núc. Sự bận rộn trong bếp khiến cô lờ đi cảm giác ngượng ngập khi nãy. Nguyên, Huỳnh, Tùng, Nam lần lượt đến làm cho không khí trong nhà rộn rã hẵng lên, mấy quý ông người ngồi trên sofa, người kéo ghế từ bàn ăn ra ngồi tán dóc đủ thứ chuyện trên đời trong khi đó, Hà Anh cũng chuẩn bị sửa soạn lại quần áo, tóc tai đặng ra tiếp khách.

Tuy đây là tiệc của đàn ông, nhưng với tư cách là vợ chủ nhà cùng với lối suy nghĩ chính chắn của người phụ nữ có học thức, Hà Anh không bao giờ cho phép mình xuềnh xoàng trước mặt khách khứa trong nhà. Thế là Hà Anh đã tự diện cho mình một bộ đồ chỉnh tề nhưng không kém phần duyên dáng, cô mặc 1 chiếc áo váy dài tay, khoét cổ màu trắng mỏng và được thêu hoa văn rất đẹp, tuy là áo khoét cổ nhưng chiếc tạp dề màu hồng phấn của cô đã giúp che đi khe ngực gợi cảm của cơ thể. Thấy mọi người đã đến đông đủ, Hà Anh đến nói nhỏ vào tai Phong. Phong gật đầu rồi nói với đám bạn:

– Thôi, anh em mình vào bàn tiệc vừa ăn vừa nói chuyện tiếp nhé. Hôm nay vợ chồng tớ chuẩn bị 1 số món ngon đãi mọi người đây.

Phong vừa nói xong thì Hà Anh cũng bưng nồi súp măng cua ra bàn, niềm nở tiếp lời:

– Mọi người cứ tự nhiên. Lâu lâu mới có dịp gặp nhau đông đủ thế này, nhất là chồng em cũng vừa đi công tác về. Đừng ngại.

Hà Anh nhìn nhanh qua Tuấn, không có biểu hiện gì cả.. Cô thở phào trong người rồi quay ra bếp trong khi ku Minh lon ton lấy mấy chai bia ra đưa cho bố nó khui đãi khách. Ngoài bếp, Hà Anh chuẩn bị mấy dĩa tương, lọ tiêu xong lại quay ra dọn lên bàn tiệc.

– Này này! Bà chủ cũng nhập tiệc đi chứ! – Tuấn nói

– Dạ thôi! Để em lo cho bé Minh ăn nữa, mấy anh lâu ngày gặp nhau cứ tự nhiên – Hà Anh nói rồi cười lấy lệ, dẫn ku Minh vào bếp

Dọn 1 cái bàn nhỏ trong bếp, Hà Anh múc súp vào chén đưa cho Minh, cô cũng ngồi cạnh con ăn súp, định bụng sẽ ăn 1 chút trong lúc đợi phục vụ mấy ông kia món tiếp theo…

1 Giờ sau đó bữa tiệc vẫn rôm rả với tiếng ly bia cụng canh cách vào nhau, tiếng cười nói của Phong và bạn bè, Hà Anh cũng lo cho đứa con ăn xong, thằng bé giờ đang ngồi xem hoạt hình ngoài phòng khách, chốc chốc lại chạy đến xin bố nó uống tí bia…

1 Giờ sau nữa… Mấy két bia hết trơn, mấy ông chuyển sang rượu tây mà hồi chiều mang đến làm quà. Mọi người trông ai cũng ngà ngà say cả, tuy vậy tiếng cười nói vẫn không dứt. Hà Anh ngồi quan sát trong bếp, thoáng thấy ánh nhìn của Tuấn với cô làm Hà Anh phải nhanh chóng đảo mắt đi nơi khác…

11h Khuya, Hà Anh lui cui dọn dẹp bát đĩa sau bếp. Trong phòng khách lúc này chỉ còn Nam và Tuấn cùng Phong chồng cô đang vừa nói chuyện vừa nốc cho hết chai rượu cuối cùng, ku Minh hôm nay được dịp nên cũng còn thức ngồi chơi đồ chơi. Hà Anh cảm thấy mệt rồi, cô tự hỏi không biết khi nào mấy ông tướng kia mới chịu về đây.. Đang nghĩ thì 1 giọng nói làm Hà Anh giật mình

– Anh về em nhé! Đồ ăn ngon lắm! Cảm ơn em – Nam nói bằng giọng hơi lè nhè.

4 3 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận