Mời các bạn đọc truyện người lớn tựa đề Khúc Ngoặt. Nội dung câu truyện là những màn làm tình cực hấp dẫn bởi lối truyện rành mạch, rõ ràng

– Này anh hôm nay em thấy cái Vân đi vào nhà nghỉ với một tay lạ hoắc đấy

– Hằng nói với chồng và chờ đợi một phản ứng của anh ấy.

Cô thấy không khí bên bàn ăn vắng lặng một chách nặng nề khó chịu .Điều lạ là không phải hai cợ chồng giận nhau chỉ là không có gì để nói mới lấy nhau có hơn chục năm mà cuộc sống gia đình đã trở nên phẳng lặng quá phăng lặng như một chiếc ao tù vậy . Đều đặng hàng ngày cô dậy lúc 7 h chuẩn bị cho cu Tít đi học và bữa ăn sang cho chồng rồi sau đó đên cơ quan trưa ăn tại công sở tối về lại cơm nước sau đó đi ngủ .Thậm chỉ cả ngay sinh hoặt vợ chồng cũng ấn định vào tối thứ 7 hàng tuần, mà những cuộc ái ân cũng ngắn dần chồng và ngay cả Hằng nữa mất dần hứng thú trong việc đó

Hằng vẫn yêu chồng chỉ là những thứ đó cứ lặp đi lặp lại mãi nên sự nhàm chán theo đó mà lớn dần lên/Hai tuần vừa rồi hai vợ chồng hoàn toàn không sinh hoạt gì, mà kể ra cũng lạ dù việc đó rất nhàm chán nhưng không có nó thì Hằng lại thấy nhớ như thẻ thiếu một cái gì đó .Cô biết mình đang ở đọ tuổi hồi xuân cái tuổi mà nhu cầu tình dục mạnh mẽ nhất người ta hay nói sinh lý phụ nữ giống như cơn song ngầm êm dịu nhưng cũng cực kỳ mạnh bạo

Chồng Hằng ngước mắt lên nhìn cô rồi lại cúi đầu xuống tiếp tục bữa ăn sau một câu trả lời chiếu lệ- đọc truyện sex

-Vậy à

-Anh anh không nhớ cái Vân sau nó học cùng lớp với vợ chồng mình hồi đại học nữa còn làm phù dâu trong đám cưới chúng mình nữa mà – Hằng nói một thôi một hồi cô hơi bực mình vì vẻ thờ ơ của Trung .Anh ấy dạo này cứ mệt mỏi thụ động thế nào ấy như thể đã chán cô rồi vậy

-À anh nhớ rồi cho anh gửi lời thăm Vinh nhé

-Thăm nom cái gì anh không nghe em nói à. Nó đi vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ. Nó ngoại tình đó

-Ừm ….nhưng đó là chuyện nhà người ta mình biết cũng chả nên nói làm gì – Trung hơi rụt cổ lại có vẻ ngại va chạm

-Nói chuyện với anh chán bỏ xừ .Em sẽ làm ra ngô ra khoai việc này – Hằng dằn dỗi đứng dậy bỏ dở bữa cơm

Không phải vì tức khí mà Hằng nói ra câu vừa nãy cô nói thật và sẽ làm. Bộ tứ Hằng, Vân, Trung,Vinh vốn chơi với nhau lúc còn ở đại học Hằng than với Vinh hơn người mà sau này lại trở thành chồng của Vân. Hôm làm đám cưới Hằng quả thật có chút ghen tị với bạn .so với Trung chồng cô Vinh không đẹp trai hơn nhưng ứng xử rất ga lăng cực kỳ công việc anh ấy cũng thành đạt hơn. Nhìn cặp vợ chồng ấy tung tăng với nhau đi mua sắm vào những ngày cuối tuần Hằng cứ thấy chạnh long do vậy cô ít khi đến nhà họ chơi. Nhưng dù có ghen tị thì Hằng cũng không đến nỗi tung hê chuyện cô nhìn thấy ra ngoài cho gia đình người bạn phải tan vỡ .Cô nói là phải làm roc nghĩa là Hằng sẽ gặp vân để hỏi xem cô ấy trả lời như thế nào rồi sẽ từ từ tính tiếp.

Dù lâu ngày không liên lạc nhưng vừa mới nghe giọng Hằng qua điện thoại Vân đã tíu tít hỏi thăm về công việc về gia đình về con cái .Sự nhiệt tình và có phần vô tâm của cô bạn Hằng bỗng nhiên cảm thấy ngượng có lẽ cô nên thôi coi như không nhìn thấy gì và cho qua mọi chuyện. Thôi cứ gặp nhau đã lâu lắm rồi, phải lâu lắm rồi Hằng không có dịp gặp gỡ bạn bè. Không ngờ công việc của một gia đình lại nhiều và tốn thời gian đến thế, Hằng đến sớm 15 phút so với thời gian hẹn nhưng vân đã chờ ở đó ríu rít vẫy tay gọi .Lâu không gặp bạn nhưng Hằng vẫn thấy vân trẻ như thời sinh viện chỉ là vòng một cô ấy nảy nở hơn chắc là do sinh nở, nhìn lại gương mặt mình qua gương chiếu hâu xe máy Hằng khẽ thở dài so với bạn cô cảm thấy mình đã xuống sắc hơn nhiều thậm chí nhìn kỹ trên khóe mắt còn có vài vết chân chim.

Ngồi xuống đây nào, sao lâu lắm không thấy mày gọi điện cho tao. Tao nhớ mày lắm nhưng lại nghĩ chắc là do mày bận rộn nên cũng không dám gọi điện hỏi thăm.

-Bọn tao cũng bận thật mà. Mày biết không hai vợ chồng làm công ăn lương . Tổng thu nhập được có hơn chuc triuee nuôi hai đứa con tuổi ăn học làm sao không vất vả bận rộn cho được.

-Chục triệu cho 4 người đúng là eo hẹp thật – Vân tram ngâm một lúc rồi nhìn thẳng vào Hằng nói một chách từ tốn rõ rang

-Hay thế này đi mày bảo chồng mày thôi việc ở chỗ đó đi qua công ty vợ chồng tao mà làm .lwong sẽ khá hơn.Đừng từ chối tao mời thạt tâm và cái này cũng xuất phát từ quyền lợi của vọ chồng tao. Chồng tao cần một kế toán có thể tin cậy được. tuyển vài người rồi nhưng không vừa ý ai cả. Thời buổi này tìm được một người vừa trung thực vừa giỏi chuyên môn khó quá đi. Nếu không phải vì ngại thì mấy hôm trước tao đã nói rồi.

Nhận lời đi mà-Vân nắm tay Hằng nói đầy vẻ tha thiết.

Hằng càng lúc càng ngượng mình đến đây vốn định xen vào chuyenj nhà người ta chọc ngoáy đôi chút ai ngờ Vân lại nhietj tình giúp đỡ mình

-Để tao nói với ông xã đã .Ông ấy không biết có đồng ý không nữa lão nhà tao nhiều khi bảo thủ lắm – Hằng cố nén niềm vui từ chối cho có lệ

-Đưọc rồi cứ thế đi. Mày phải thuyết phcụ cho được ông xã đó. Tý nữa đi sắm đồ cùng tao nhé ăn kém nữa nhớ món kem hồ Tây ngày xưa tụi mình me mẩn đến nỗi lần nào đi chơi cũng lung mua cho bằng được không. Ăn nhiều dến nồi cả hai đứa bị viêm họng phải nghỉ mất một tuần ấy

-Thôi cái đó là thứ mà dành cho bọn trẻ con thôi .Hai đứa mình có gia đình cả rồi ai lại dắt nahu đi ăn kém bao giwof người ta cười chết

Vân hứ một tiengs khẽ rồi lên tiếng phản bác

-Ai cười kệ họ với lại tụi mình đâu có già lắm cơ chứ . Tao cảm thấy mình vẫn còn trẻ trung và tràn đầy sức sống

Thấy nụ cười của vân và cách thức cô ấy nói chuyện Hằng thấu đúng là có chồng rồ lại qua hai lần sinh nở nhưng Vân vẫn giữ được cả phom người cũng như tính nết từ thời con gái, cô khẽ khẽ thở dài cùng là bạn bè giờ sao thấy khác nhau quá

-Vinh dạo này thế nào – Hằng lảng câu chuyện sang một chủ đề khác

-Lão ấy ư, xem nào – Vân xoay xaoy ngón tay trên mái tóc ra chiều suy nghĩ –Vủi vẻ, biết chiều vọ thương con, hai vợ chồng hay tổ chứ du lịch. Nói chung là cuộc sống rất chi là không có gì để phàn nàn cả

Dù lâu ngày không gặp nhau nhưng sự thân thiết và hiểu rõ nhau từ thời còn đi học cho Hằng biết là vân không hề nói dối khi nhân xét về chồng. Vậy là sao nhỉ chả lẽ mình nhìn lầm không phải là cô ấy mà là một ai khác đi vào nhà nghỉ hôm đó

-Sao mày nhìn tao lạ thế có việc gì à – Đang thao thao đột nhiên Vân dừn lại hỏi Hằng một câu đột ngột

-Không… không có gì đâu tịa lâu ngày không gặp nhau nên tao muốn ngắm mày cho thật kỹ đấy mà

Vân phì cười

-Mày cứ làm tao và mày như một cặp tình nhân xa cách lâu ngày không gặp đáy. Đã thế hôm này qua nhà tao chơi đi ở lại ngủ luôn cho lão Vinh nhà tao ra rìa ngủ ngoài phòng khác. Bọn mình nằm bên nhau tâm sư như những cô sinh viên hồi đại học.

-Thôi tao về làm cơm cho hai bố con chứ không có tao cả hai lại làm laonj cái bếp lên. Dọn dẹp lại cũng mệt gần chết

Hằng nhìn đồng hồ rồi vội vã đứng dậy. Cô vẫn nhớ mục đích mình đén đây nhưng quả thật bây giờ thì không thẻ nói ra nữa rồi thôi coi như mình không nhìn thấy gì cả

Thấy vẻ quyết tâm của bạn Vân cũng không nài nỉ thêm nữa. Dù hai người là bạn thân của nhau nhưng cả hai ra

Hẳng không ngờ Trung lại dễ dàng nhận lời đến làm chỗ công ty Vân làm việc. Trung cũng nhân tiện thổi lộ luon là thực ra anh đang muốn rời khỏi nơi làm việc hiện nay vì gã sếp vừa ngu ngốc lại hách dịch .Không khí trong cơ quan lúc nào cũng căng như dây đàn vậy có chỗ mới dễ thở hơn tại sao lại không đi chứ. Trung dặn cô là cứ nhận lời với Vân trước đi. Trung chỉ cần chưa đến một tuần để viết đơn xin nghỉ và bàn giao công việc sau đó chửi vào mặt thằng sếp sau đó ung dung ngẩng cao đầu mà ra đi

Hằng định gọi điện cho vân nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy như vậy không ổn mình nhờ vả người ta gọi điện nghe chừng không được trịnh trọng cho lắm cô sẽ gặp trực tiếp Vân đẻ bàn bạc cụ thể.

Hôm đó khi hết giờ làm tại khu thư viện Hằng giống như Trung luôn thích gắn bó với sách vở tất nhiên đây chỉ là một trong số những điểm tương đồng của hai vợ chồng thôi. Rảo bước trên hè phố Hằng thấy co chút vui vui, sau khi bàn giao công việc ở cơ quan Trung thực sự trở nên thoải mái hơn quan tâm đến cô hơn .Hai vợ chồng hình như vô tình đang hâm nóng lại tình yêu của họ, Hằng lấy điện thoại trong túi áo tìm trong danh bạ số của Vân.

Chợt động tác của cô như đông cứng lại, Vân ở ngay bên đường chênh chếch về phái ben phải so với cô khoác tay một người đàn ông chính là người mà cô gặp lần trước. Dù cho cô ấy có đeo một cái kính râm to tổ bố trên mặt thì hằng vẫn luon khẳng định người mà cô nhìn thấy là Vân,đang lúng túng không biết lên tiếng chào hay lánh mặt di chỗ khác thì Vân cũng nhìn thấy Hằng. Cô ấy băng qua làn xe hối hả đong đúc trên đường lao áo tới suýt chút nữa thì đam sầm vào Hằng rồi rối rít.

-Tình cờ quá nhỉ mày làm ở gần dây à đúng rồi thư viện thành phố ở đây mà. Thôi bỏ thói quen vùi đầu vào sách vở đi nhé. Cuộc sống đầy màu sắc và niềm vui mà

Hằng không ngờ tới thái đội đó của Vân cô ấp úng trả lời

-Tao vừa hết giờ làm xong, đang định về nhà cơm nước

-Thế còn chuyện bọn mình bàn với nhau lần trước – Vân chủ động nhắc lại chuyện đó khiến cho Hằng cảm thấy dễ nói hơn rất nhiều. Cô làm ra vẻ sực nhớ ra

-À việc chồng tao đến công ty vợ chồng mày làm việc chứ gì. Trung đồng ý rồi, anh ấy hẹn sáng thứ 2 đầu tuần sau đến công ty mày phỏng vấn

-Vẽ vời phỏng vấn gì cơ chứ cứ bảo hắn đến làm luôn đi chỗ tao đang vần người

Mày đã bàn với Vinh chưa – Hằng hỏi thêm cho chắc

Vân vừa định lên tiếng trả lời thì một giọng nói khác chen ngang

-Lâu quá mới gạp mà Hằng vẫn xinh đẹp như xưa

Theo phản xạ Hằng lùi lại cô thấy người đàn ông lúc nãy đứng cạnh Vân ở ngay cạnh hai người .Cũng như vân người này cũng đeo một cái kính râm to tướng trên mặt, một hình ảnh hoàn hảo cho một cặp đội vụng trộm nhưng sao gã này lại biết tên mình chả lẽ Vân lại kể về mình cho gã nghe thật là điên ruột

-Chào anh – Hằng trả lời lịch sự nhưng không giấu vẻ lạnh lung

Người đàn ông đó và Vân đưa mặt nhìn nhau họ cố nén cười. Hằng dứng đó ngơ ngác không hiểu gì cả. Người đan ông bỏ mũ tháo kính ra hằng tự nhiên thấy mình ngượng đến chín người chỉ mong có cái lỗ nào để chui xuống. Vinh đang đứng trước mặt cô cười rất gian xảo pha thêm chút hóm hỉnh

-Thế nào lâu quá nên quên bạn cũ rồi hả -Vinh vẫn có cái điệu cười quen thuộc từ hòi đại học thậm chí vẻ ngoài cậu ấy cũng không thay đổi gì nhiều chỉ là pha thêm vẻ phong trần sương gió mà thôi Hai vợ chồng họ trông rất hạnh phúc và xứng dôi Hằng không thẻ đưa ra một nhận xét nào khác ngoài câu nói đó

-Lần trowcs ucngx là Vinh đi cùng phải không – Hằng ớ người ra rồi cô bừng tỉnh lại và nhớ ra

-Lần trước… à đúng rồi… Vân suy nghĩ giây lát rồi lân tiếng xác đinh. Cũng không phải là lần trước còn có trước nữa trước nữa của nữa cơ.Vinh hay bày trò lắm – Chợt nhận ra mình nói hơi nhiều Vân đỏ mặt rồi im lặng

Ba người sau đó kéo nhau vào một quán cà phê gần đó trò chuyện sau vài câu Hằng cũng dần dần hiểu ra chuyện.Để cho cuộc sống vợ chồng thêm phong phú vân,Vinh thỉnh thoảng đónggiả là một cặp tình nhân vụng rôm,giả mà làm như thật cũng len lút cũng hẹn nhau ở nhà nghỉ có lần còn chạy trốn cuống cuồng khi gặp người quen

-Chúng mày thật là… rỗi hơi – Hằng ngẫm nghĩ mãi mới tìm ra một từ hợp lý để diễn tả

-Cũng hay lắm mày ạ Vân cười rất tươi – Vợ chồng sống với nhau mười mấy năm nếu như không có gì đổi mới thì cuộc sống nhà chán lắm mà. Chả lẽ mày chưa bao giờ có cảm giác đòi trôi qua một chách quá yên bình sao

-Yên bình một phần nhưng đúng là êm đềm quá thì lại thành nặng nề – Hằng thở dài rất khẽ

Vinh tỏ ra nhạy cảm hơn thời còn đi học khi hỏi

-Hai bạn vẫn hạnh phúc chứ

-Trung là người tốt biết lo cho gia đình. Một người phụ nữ còn có thể mong điều gì hơn nữa ở chồng của mình cơ chứ -Hằng không trả lời trực tiếp vào câu hỏi

-Mình hiểu – Cùng với cái gật đầu nhẹ của Vinh không khí quanh bàn cà phê trờ nên im lặng và nằng nề

Vân đứng lên vòng qua bàn ngồi xuống cạnh hằng choàn tay ôm siết lấy cô nhỏi giọng thủ thỉ

-Thôi mọi chuyện qua rồi từ giờ 4 đứa mình lại được ở cạnh nhau. Từ giờ trở đi cuộc sống sẽ khác mình hứa thế mà –Không hiểu vì một lý do gì mà Hằng thấy hai giọt nước mặt rơi xuống mu bàn tay cô

Có một đức tính mà Hằng biết Vân luôn đó đó là giữ lời hứa có một kỷ niệm mà cô không bao giờ quên đó là lần vân đạp xe hơn 20 cây số để đưa trả cô cuốn sách. Đó là vì lời hứa cách đó tròn một tháng, lời hứa mà ngay cả Hằng cũng đã quên nhưng vân vẫn nhớ và thực hiện nó

3 tháng trôi qua với rất nhiều thay đổi trong gia đinh Hằng, công việc mới với rất nhiều thành công của chòng hăng chưa bao giờ thấy anh ấy hăng say với công việc như vậy. Mức lương mà Vinh trả cho Chồng cô cũng cao hơn nhiều so với công ty trước. Trung thậm chí còn có đủ điều kiện để vbay tiêu dùng ở ngân hàng. Trung vay tiền mau sắm thêm một vài dụng cụ dùng để làm bếp và nội trọ, bây giờ Hằng thấy việc nhà không còn quá nặng nhọc như trước nữa. Cô có thể tranh thủ đi mua sắm hoặc dọa phố một lát trước khi về nhà mà vẫn kịp về nhà nấu cơm. Bữa ăn gia đình cũng ngon hơn,đa dạng hơn và nhiều tiếng cười hơn, Hằng thặm chí còn chuyển trường cho cu Tý vào một nơi học tốt hơn. Điều cuối cùng cũng là điều quan trong nhất Hằng và Vân thường xuyên gặp nhau trò chuyện đi chơi, Hằng dần dần thừa nhận cuộc sống là phải biết tìm cho mình niềm vui.

Chỉ có một chút gợn sóng trong cuộc sống gần như hoàn hảo của Hằng đó vẫna ại là Trung. anh ấy lại quá mê say cộng việc dù cô đã nhắc khéo với Vinh là nên để chồng cô có chút thời gian để chăm sóc gia đình nhưng dù Vinh có cố gắng nhưng Trung luôn tìm cách giàng thêm công việc mỗi khi xong công ciệc trước đó. Dù vui vẻ sau khi đi làm về nhưng anh ấy luôn lăn ra ngủ mỗi khi ăn tối xong

Hằng đã thổ lộ điều này với Vân khi ngồi trong quán kem bên bờ Hồ

-ừm cái đó không có gì là lạ, cái hồi công ty vợ chồng tao mới thành lập lão nhà tao cũng tất bật suốt cả ngày.Vài tháng mới gần gũi nhau có một lần có khi bẵng đi cả năm luôn ấy chứ, lúc đó tao cũng thấy nhớ lão ấy lắm. Rồi khi công việc có chút rảnh rỗi khi lão ấy lại chả làm ăn được gì.Vì thời gian trước có bao nhiêu sức lực dốc hết cả vào công ty rồi bây giờ thì chả còn gì –Nuốt vội miếng kem trong mồm Vân gật gù với câu chuyện của Hằng

-Sau đó thì sao – Hằng hơi nhỏm người lên đẻ nghe câu chuyện. Cô thực sự quan tâm đến diều này

-Bọn tao phải tìm cách hâm nóng lại đời sống tình dục của cả hai vợ chồng – vân hạ bớt giọng xuống vấn đề riêng tư như thế này-Bắt đàu bằng việc tao mua một vài bộ đồ ngủ đặc biệt, nước hoa thuộc loại gây cảm hứng cho đàn ông ấy vẫn không có tiến triển mấy rồi bọn tao đi nghỉ cùng nhau, đi chơi xa tạo ra không gian chỉ có 2 người ….

-Vân ngần ngừ không nói tiếp Hằng đột nhiên cảm nhận được là cô bạn thân đang giấu giếm mình một điều gì đó

-Mày thử là những thứ đó xem. Tình dục là một thứ không thể trong cuộc sống gia đình đó, thật sự là không thể hạnh phúc nếu điều đó không được suôn sẻ đâu –Vân khuyện bạn một cách rất thực long

Hằng có cảm giác rất ngượng khi bước chân vào gian hàng dành cho phụ nữ mặc dù xung quanh cô không có bóng dáng một người đàn ông nào toàn phụ nữ đang tất bật mua sắm. có cô còn tụt luôn cả váy ngoài để thử bộ đồ lọt mình vừa chọn xem có ưng ý không. Vân thì cứ cảm thấy buồn cười trước thái độ của Hằng

-Mày sao cứ nhìn quanh rồi lại cúi mặt xuống thế toàn đàn bà với nhau ngượng cái gì hả

-Nhưng tao cứ thấy sao sao ấy

-Ngượng cái gì mà ngượng toàn phụ nữ với nhau. Mày cứ như bà già ở thế kỷ 16 vậy -Vân vừa nói vừa kéo hằng phăng phăng đi đến chỗ bán đồ lót. Nhìn những thứ mà cô bạn chọn cho mình Hằng chỉ muốn chui cuống đất đồ lót gì mà bé tý tẹo chả che được gì cả mặc nó vào có khi còn lộ hơn thôi cả mấy cái áo ngủ nữa đã mỏng tang còn trong suốt khoác nó lên người đến mắt cận cũng có thể nhìn xuyên thấu được

-Thấy chưa mày mặc nó vào bảo đảm ông chồng mày nếu không chảy nước dãi thì… hơi có vấn đề rồi đó -Vân ngắm Hằng diện bộ đồ ngủ một cách kỹ càng rồi ngoác mồm ra nói một câu rất tự tin như thế

Bộ đò lót mới cùng chiếc váy ngủ theo Hằng về nhà, cô cất kỹ nó trong tủ quần áo, thực sự Hằng đang rất băn khoăn khong biết có nên lấy nó ra mặc vào tối nay không nhưng rồi cô nghĩ mình mặc cho chồng mình nhìn chứ có cho ai khác đâu mà phải ngượng. Đêm đó sau khi ăn cớm và đưa cu Tý đi ngủ Hằng chạy xuống dưới nhà lấy bộ đồ ngủ trong tủ mặc rồi vào phòng hai vợ hòng. Cô bước đi một cahcs rụt rè và phải hít một hơi thật sâu trước khi mở cửa vào phòn. Trung đang nằm trên giường tranh thủ đọc báo bằng ngọn đèn ngủ, thấy cô anh ngước mặt lên, và làm một điều khiến trái tim Hằng rung động đó là mỉm cười với cô

-Chà hôm nay vợ yêu của anh diện thế -Lời khen của Trung dù thật hay không cũng làm Hừng cảm thấy mát lòng mát dạ

-Cái Vân nó dẫn em đi mua đấy. Chà đắt ra phết những 3 triệu kể cả… Hằng ấp úng đỏ mặt giá tiền cô vừa nói bao gồm cả bộ đồ lót

Không biết có phải là do bộ đồ ngủ mà cô đang mặc hay không mà tự nhiên Hằng nhìn ra một sự hứng khỏi từ trong mặt của Trung anh ấy vươn tay kéo cô ngã cuống chiếc giường êm ái trải khăn trắng muốt

Cừ chỉ hồi hộp sốt sắng của Trung làm hằng cảm giác như trở lại đêm tân hôn của hai người cách đây mười mấy năm truyện 18+  Cô dang rộng chân tay lim dim mặt tận hương khoái lạc khi những ngón tay lướt đi trên vú của cô cới một cách nhẹ nhàng chiếc váy ngủ

Trung ngắm nghái một cách mê mải bộ đồ lót mà Hằng mới sắm nó lamfvongf một và mông cô được tôn lên rất nhiều. Sự hưng phấn mạnh mẽ của Trung nhanh chóng truyền sang Hằng cô liên tục rướn người lên theo nhưng cái vuốt ve của chồng. Khi lưỡi Trung ngoáy nhẹ vào bên trong âm đạo cô thì Hằng không kìm nén nỏi mà cất lên những tiêng rên nhỏ nhỏ .Bân trong âm đạo dâm thủy bắt đầu phóng xuất không ngừng nghỉ. Người cô căng lên chờ đón nhưng mãi không tháy Trung đi vào bên trong cô rồi đột nhiên những cái vuốt ve mơn trón cũng dừng lại. Hằng ngo ngác ngồi dậy cô thấy Trung đang đứng gần cẳ só chăm chăm nhìn ra ngoài, hai bò vai anh ấy run lên.Hằng khoác chiếc áo ngủ lên người lại gần Trung ôm lấy chồng hỏi rất dịu dàng

-Anh ơi sao thế

-Anh xin lỗi – Trung không quay mặt lại nói rất nhỏ

-Nào, nao ngồi xuống đây vợ chồng bao năm có gì từ từ nói không sao đâu. Hằng vừa nói vừa dìu chồng ngồi xuống giường. Cô lấy khăn lau nước mặt cho Trung chờ anh ấy bình tĩnh lại

-Khoảng độ gần một tháng trước khi còn làm việc ở cơ quan cũ- Trung nhấn mnahj chữ cũ với vẻ hằn học rõ rang –Anh quá căng thẳng mất ngủ suốt cơ thể tự nhiên thấy gì khang khác rồi mất dần hứng thú. Lúc nãy dù them muốn khát khao em đến cháy bỏng nhưng anh không có cách gì.. không có cách gì-Trung siết mạnh hai tay đến nỗi những đường gần nổi lên chằng chịt

Hằng càng ôm chặt chồng hơn, cô biết anh ấy đang rất đau khổ và bất lực

-Không sao, không sao đâu anh chỉ là nhất thời thooi, chỗ làm mới công việc tốt hơn, rồi anh sẽ phục hồi lại mà

Trung vuốt tóc vợ, nét mặt anh có lại đôi chút sắc khí ngồi thêm một lúc bên vợ Trung đứng dậy mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài anh nói vọng lại

-Đêm nay anh ngủ dưới phòng khác

Hằng gật nhẹ đầu cô biết tại sao Trung lại làm như vậy, nằm ngủ cạnh một người vợ xinh đẹp hơ hớ mà lại không thể làm ăn gì thì quả thật là một điều cực kỳ khó chịu

Đêm đó Hằng trằn trọc mãi mà không ngủ được cô nhớ, thèm khát hơi ấm của chòng hơn nữa sự ái ấn dang dở hồi nãy kích thích những xúc cảm đàn bà bên trong cô không được thảo mã nên ngọn lửa tình dục Trung thắp lên cứ âm ỉ bùng cháy rồi lại âm ỉ khong lúc nào lụi tắt hẳn. Hằng trút bỏ quần áo hoàn toàn khỏa thân nằm dang rộng hai tay trên giường rồi cô mở toang cửa sổ cho ngọn gió đêm lùa vào phòng cho khoongkhis dịu bớt đi. Hằng ôm chặt lấy chiếc gối kẹp nó vào giữa hai chân sự thô ráp của lớp vải bọc ngoài co xát thật mạnh vào âm đạo cô

Ngày hôm sau rồi tuần sau, tháng sau, Trung cũng không gần gũi hằng, cứ đến giờ ngủ là anh ấy lại ra phòng khách nằm ở chiếc đi văng .Hằng rất thương chồng, cô cũng không biết phải làm thế nào đưa anh đi bệnh viên cả đông y lẫn tây y cái gì cũng làm rồi vậy mà bệnh tình cũng không tiến triển gì

Đúng là thoát được cái này lại gặp chuyện khác, một cách trầm lặng và từ từ bầu không khí trong gia đình lại trở nên nặng nề như trước đêm nào Trung cũng ôm chăn gối ra ngủ ngoài phòng khách bỏ mặc Hằng trong vò võ một mình trên chiếc giường đôi lạnh lẽo

Ở vào độ tuổi thanh xuấn nên sự đòi hỏi của Hằng về mặt thể xác rất mạnh mẽ có những đêm cô phải dậy vào phòng tắm dội nước ào ào cho vơi bớt sự khát khao thèm muốn. Hằng biết là dù với bất cứ giá nào cô cũng không thể để chuyện này tiếp diễn được hai vợ chồng chưa có con. Chẳng lẽ cô và anh ấy phải sống đến gìa mà không nghe được tiếng trẻ bi bô trong nhà à. Hằng cố gắng giúp Trung theo mọi chách mà cô có thể làm được ngoài thuốc thang uống rất đều đặn ra Hằng dành rất nhiều thời gian để quan tâm chăm sóc chồng. Kinh tế hai vợ chồng bây giờ đã khá dư dả nên cô và Trung thường xuyện có những chuyến đi chơi xa hay ăn ở nhà hàng

Dù không thực sự hứng thú lắm nhưng Trung vẫn luôn chiều ý vợ, tính anh là vậy mà luôn nể bà xã. Hăng cũng cố ý chọn những địa điểm yên tĩnh với khung cảnh rừng núi vừa thuận tiện cho hai vợ chồng trò chuyện hơn nữa không khí lại trong lành mát mẻ rất tốt cho sức khỏe. Cô cũng theo lời dặn của bác sỹ hàng ngày bắt Trung tập thể dục đều đặn. Chẳng hạn như ngày hôm nay dù khá là mệt sau gần 24 tiếng đòng hồ trên ô tô nhưng Hằng vẫn bắt Trung dậy từ 6 giờ sang cùng cô đi bộ lát.Khách sạn mà họ ở nằm gần một khu rừng thông, có một con đường nhỏ chạy xuyên qua khu rừng, vào lúc sang sớm nen rất vắng vẻ chỉ có hai vợ chồng Hằng sóng vai nhau bước đi.

Nhìn nét mặt có phần mệt mỏi và những giọt mồ hôi trên trán Trung Hằng cố ý đi chậm lại để đợi chồng

-Xem ra anh già đến nơi rồi đi bộ thua cả em

-Hằng che miệng cười an ủi

-Chắc tại anh vất vả hơn nên thế thôi chứ theo khoa học phụ nữ già nahnh hơn đàn ông mà. Em còn trẻ thì anh còn trẻ hơn nữa cơ

-Ừm anh cũng quên mất là chugns mình bằng tuổi nhau –Trung cười xòa

-Không anh kém em 2 tháng 10 ngày đó .lại quên sinh nhật vợ nữa rồi – Hằng dậm chân ra vẻ giận dỗi

Hằng trái tấm ly nông cô mang theo dưới gốc cây ven đường hai vợ chồng ngồi xuống đó nghỉ một lát, Cô tựa đầu mình vào vai Trung lim dim mắt lắng nghe tiếng chim hót trên những tán cây ở tít trên cao, giá như Trung có thể ..thì cuộc sống này thật tốt đẹp với cả hai người

Trung chủ động nắm tay Hằng lúc hai người đi về khách sạn, Hằng hơi ngượng vì từ trước đên giờ cô ít thê hiện tình cảm ở những nơi công cộng như thế này. Thậm chí hồi mới lấy nhau mỗi khi hai vợ chồn ân ái cô còn yêu cầu Trung phải tắt hết đèn rồi mới làm gì thì làm. Chỉ là vào lúc này cảm giác ngượng ngùng mau chóng trôi qua chỉ còn lại một sự ngọt ngào trong cô, dù cuộc hôn nhân của hai người đã trải qua nhiều trắc trở thậm chí ngay bây giờ cô và chồng mình đang đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng chưa có hướng giải quyết nhưng cái nắm tay của Trung như tiếp thêm niềm tin và sức lức cho Hằng. Cô đi sát lại chồng siết tay anh sóng bước

Đang chìm đắm trong hạnh phúc thì hằng chợt thấy bước chân của Trung ngập ngừng rồi anh dừng hẳn lại. Hằng thấy chồng khác lạ cô đẻ ý nhìn xung quanh không thấy gì vẫn là trời xanh, nắng vàng và chim hót ríu ran.

-Có chuyện gì vậy anh – Hằng hỏi cô nhìn chồng thấy nét mặt của Trung tỏ ra xúc động bàn tay nắm chặt hơn. Hằng có nhận ra dòng máu bên trong cơ thể Trung đang cuộn chảy rất nhanh, kinh nghiệm của phụ nữ cho cô biết ham muốn đàn ông trong Trung đang trối dậy

-Nào mình về thôi – Co kéo tay chồng đi thật nhanh, phải biết quý trong khoảng khắc này từng giây từng phụt. Dù bản thân Hằng rất ngạc nhiên không biết điều gì đã làm nên sự hứng khỏi cho Trung nhưng dù sao điều đó cũng xảy ra rồi những thứ khác để sau hăng tính

Ngay khi lên vào đến phòng Hằng đã cới ngay bộ váy thể thao đang mặ trên người. Cô ôm choàng lấy Trung hôn hít ve vuốt anh không chút kênh dè gì cả. Nhưng Hằng đột nhiên cảm giác sự hứng khởi mà cô cảm nhận được từ chồng lúc trước đã hoàn toàn lụi tắt. Trung không còn đón nhận những cừ chỉ âu yếu của Hằng hào hứng như một phút trước nữa.

Anh gạt nhẹ tay cô ra rồi ngồi xuống giường cười gượng gạo

-Anh hơi mệt .. để khi khác nhé

Thật vọng, buồn rầu, chán nản Hằng mặc lại váy áo im lặng không nói gì, niềm hy vọng vừa được thắp lên nhưng rồi lại nhanh chóng bị dập tắt

-Mình đi ăn sáng di em đói ngấu rồi –Hằng chuyển đề tai khác vui vẻ hơn

-Ờ  anh cũng vậy – Trung gật đầu nhưng mắt anh trông rất buồn

Mùi vị món phở sang không đến nỗi nào thậm chí là ngon nữa là đằng khác nhưng Hằng vẫn cứ suy nghĩ vẩn vơ chuyện hồi sang nên ăn không hào hứng. Bữa sáng kéo dài những gần một tiếng đồng hồ.

Hằng cùng chồng đi sắm tham quan suốt buổi sáng, buổi chiều lúc trên đường về khác h sạn Hằng cố ý bảo tắc xi thả hai vợ chồng gần khu rừng thông và đi bộ từ đó về nhà. Hằng hy vọng rằng lặp lại hành trình buổi sáng biết đau sẽ có kết quá. Lúc đi ngang qua khu rừng đúng là Trung có bước chậm lại, Hằng đẻ ý thì thấy anh ấy đảo mắt nhìn quanh như tìm kiếm một cái gì đó nhưng rồi lại thôi không có gì hết

Đêm đó Hằng lục tìm trong va ly ra một bộ đồ ngủ thật gợi cảm khoác lên người trước khi leo lên giường, cô tắt đèn rồi chủ động vòng tay ôm chặt lấy Trung rúc đầu vào nách anh. Cô chờ một phản ứng bản năng của chồng nhưng anh ấy chỉ ôm lại cô rồi chả làm gì nữa. Dù được vòng tay của chồng che chở ấm áp và còn mệt sau một ngày vui chơi thảo thuê Hằng vẫn thao thức mãi mới ngủ được

Hằng mở mắt thức giấc, cô nhìn qua cửa số trời vẫn còn tối mà, sờ tay sang bên không thấy Trung anh ấy đi đâu nhỉ, gói vẫn còn ấm chứng tở anh ấy đi chưa lâu. hằng bước xuống giường, cô nhìn thấy phòng ngoài sáng đến. Căn phòng khách sạn mà Hằng vầ chồng thuê có 2 buồng nhỏ, buồng trong để ngủ khá rộng, buồng ngoài nhỏ hơn đặt bộ bàn ghế và một chiếc TV nhỏ. Hằng đi rất êm để Trung không nhận ra là cô đang đến. Chòng Hằng đang ngồi tren chiếc ghế ở góc phòng dán mắt vào màn hình TV.. Màn ảnh đang chiếu một bộ phim sex thể loại nặng miêu tả sống động một cặp trai gái đang quấn lấy nhau. Người phụ nữ nhấp nhổm trên bụng gã đàn ồng cái dương vật to bự như một chiếc dùi cui của tay này liên tục vào ra. Âm lượng TV dù đã được để ở mức thấp nhưng ở gần vẫn nghe rõ tiếng rên rỉ đầy hoan lạc của người phụ nữ, cả tiếng thở mệt mỏi nhưng đày hứng khởi của gã đàn ông

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận